Pages

Tuesday, March 12, 2019

Something unexpected. Bài luận tiếng Anh về Điều bất ngờ.



The routine of following lesson after lesson can be very tiring. Recess time always seems so far away. The bell rings. One teacher leaves, another appears. What we need is a break from the monotony. 

One morning, we had a lesson as a matter of routine when I felt that it was going to be just another day of endless studying. After what seemed a long time the bell rang for the second period. The Mathematics teacher left. Next would be Geography with Mrs. Ellen. 

The short break between the going of one teacher and the coming of the next was when we had the opportunity to talk and have some fun. It usually lasted a minute or two, sometimes more. 

This time no teacher appeared even after five minutes. We were having a great time. Ten minutes, Mrs. Ellen still did not appear. Our monitor want out in search of her. A few minutes later, he returned to announce that Mrs. Ellen was absent. We cheered. This was unexpected, but it was welcome. 

So for forty minutes we literally fooled around. The monitor could do nothing. What a good time we had. The bell rang again. Forty minutes of fun seemed so short, but it was great while it lasted. 

Again no teacher appeared. It was another case of an absent teacher. We cheered even louder because it was a double-period which meant we were free until recess. 

Altogether we had one hundred and twenty minutes two hoursof no lesson. It was unexpected of course and I have to say I enjoyed it very much. I would not mind having more of this unexpected thing. 


Công việc thường lệ hằng ngày khi học hết môn này đến môn khác có thể rất mệt mỏi. Giờ ra chơi có vẻ rất xa vời. Chuông reo. Một giáo viên rời lớp, rồi một giáo viên khác xuất hiện. Cái mà chúng ta cần là một cú đột phá khỏi sự đều đều nhàm chán. 

Vào một buổi sáng, chúng tôi có giờ học như thường lệ khi tôi cảm thấy rằng lại sắp sữa có một ngày khác với việc học hành bất tận. Sau một khoảng thời gian tưởng chừng dài dằng dặc thì chuông reo báo hiệu tiết hai. Giáo viên môn Toán rời lớp. Tiết tiếp theo sẽ là môn Địa lí của cô Ellen. 

Khoảng thời gian ngắn ngủi giữa lúc một giáo viên đi và một giáo viên khác đến là lúc chúng tôi có cơ hội để nói chuyện và vui đùa. Thường thì nó kéo dài khoảng một hai phút, đôi khi lâu hơn. 

Lần này không có giáo viên nào xuất hiện sau cả năm phút. Chúng tôi có một khoảng thời gian rất vui. Mười phút, có Ellen vẫn không xuất hiện. Lớp trưởng phải đi tìm cô. Một ít phút sau, cậu ấy trở lại thông báo rằng cô Ellen vắng mặt. Chúng tôi reo hò. Việc này bất ngờ nhưng được mọi người hoan nghênh. 

Thế nên suốt bốn mươi phút, chúng tôi chính xác là chơi đùa vô bổ. Lớp trưởng chẳng thể làm gì được. Chúng tôi đã có một thời gian thật vui làm sao. Chuông lại reo lên. Bốn mươi phút vui chơi có vẻ quá ngắn ngủi, nhưng thời gian đó thật tuyệt vời. Lại không có giáo viên nào xuất hiện. Lại thêm một trường hợp giáo viên vắng mặt. Chúng tôi reo hò thậm chí còn lớn hơn vì đó là tiết đôi có nghĩa là chúng tôi rảnh rỗi cho tới giờ ra chơi. 

Cả thảy chúng tôi có một trăm hai mươi phút hai giờ không có môn học. Dĩ nhiên điều này là bất ngờ nhưng phải nói rằng tôi rất thích. Tôi sẽ không phiền nếu có thêm những điều bất ngờ như thế. 

No comments:

Post a Comment