Early one morning when it was still dark, I woke up suddenly. I felt very cold. The funny thing was that I had the blanket on but I still felt cold. I could not get back to sleep because of it. So I got up and put on extra clothes. Only then did I manage to get to sleep again.
When dawn came, I woke up to find that my nose was freezing. The rest of the body was comfortably warm under the blanket, but the head, especially the nOSe, felt like ice.
Anyhow I got up and immediately felt the cold air around me. Ishivered. It was extraordinary that it should be this cold in the tropics. I checked the thermometer. It read 15 degrees Celsius. Goodness, I thought, this was really unusual.
Outside the sky was obscured bythick mist. Again this was unusual. On my way to school, my clothes actually got damp as moisture settled on me. It was cold and damp. The sun was well hidden. I could not even see where it was.
Most of my schoolmates and the teachers had extra clothes on. The others shivered. '
As the day progressed it became more pleasant. Mist still hung all around us. It was strange having lessons in the unusual conditions.
Only at about 12 noon did the mist clear and the sun shone through. Even then the atmosphere was pleasantly cool.
It was freak weather but it was enjoyable while it lasted. It gave me an ỉdea of how it was like in a cold country. How nice it would be if we had this type of weather more often.
Một buổi sáng sớm khi trời vẫn còn tối, tôi thình lình thức giấc. Tôi cảm thấy rất lạnh. Có điều buồn cười là tôi đã trùm mền nhưng vẫn còn cảm thấy lạnh. Cũng vì vậy tôi không thể ngủ trở lại. Thế nên tôi đứng dậy và mặc thêm quần áo. Chỉ lúc ấy tôi mới cố ngủ lại được.
Khi bình minh đến, tôi thức giấc khi nhận ra cái mũi của mình bị lạnh cống. Phần còn lại của cơ thể thì ấm áp thoải mái dưới lớp mền, nhưng cái đầu, đặc biệt là cái mũi, thì lạnh như nước đá.
Dẫu sao tôi cũng phải đứng dậy và ngay lập tức cảm thấy cái lạnh chung quanh. Tôi run rẩy. Thật là khác thường khi trời lạnh như thế này trong vùng nhiệt đới. Tôi kiểm tra nhiệt kế. Nhiệt độ là 15 độ C. Trời đất, tôi nghĩ, điều này thật sự rất khác thường.
Ở bên ngoài trời mù mịt bởi màn sương dày đặc. Điều này cũng lại khác thường. Trên đường đến trường, quần áo tôi thật sự ướt đẫm vì độ ẩm đọng lại trên tôi. Trời lạnh và ẩm ướt. Mặt trời bị che chắn quá kỹ. Thậm chỉ tôi không còn nhìn thấy nó ở đâu nữa.
Hầu hết các bạn học và các giáo viên đều mặc thêm quần áo. Những người khác thì run rẩy.
Ngày càng về trưa thì thời tiết càng dễ chịu hơn. Sương mù vẫn còn bao phủ chung quanh chúng tôi. Đi học trong thời tiết khác thường như thế này thì thật là kì lạ. Chỉ đến khoảng 12 giờ trưa thì sương mù mới tan đi và mặt trời bắt đầu ló dạng. Ngay cả lúc này trời vẫn còn mát mẽ để chịu.
Thời tiết thật khác thường nhưng cũng rất thú vị trong thời gian đó. Nó cho tôi một khái niệm về thời tiết như thế nào trong xứ lạnh. Sẽ tốt biết mấy nếu chúng ta có loại thời tiết như thế thường xuyên hơn.
No comments:
Post a Comment