Pages

Thursday, December 27, 2018

A Picnic by the Sea.(Một chuyến dã ngoại bên bờ biển Vũng Tàu.)


Vung Tau is about 125 kilometres from Ho Chi Minh City. It is a popular holiday resort where millions of people spend their holidays each year.

It was on a Sunday in the summer that we had a picnic in Vung Tau. I went there with my uncle and his family. There were five of us, my uncle, my aunt, their two young children and me. My uncle drove us there in his car.
A Picnic by the Sea.(Một chuyến dã ngoại bên bờ biển.)

We arrived there at about nine in the morning. The beach was already crowded with other holiday-makers. Anyhow we managed to get a good place with a rented parasol and we put our things there. My aunt laid out a mat for us to sit on.

In double-quick time we were enjoying ourselves in the sea, except my aunt. She just sat on the mat watching us.

The water was cool and refreshing, and I loved splashing it on my cousins. However, the hot sun above could be quite uncomfortable. So after about an hour or so, my uncle told us to sít in the shade for a while. The sun was getting increasingly hot, so we reluctantly came out of the sea.

In the shade of some trees we built some sandcastles. Time passed so quickly. Soon we heard my aunt calling us to have lunch. We ran to her and helped ourselves to the delicious food she had brought. Then we had several glasses of ice-cold drink from the thermos fiask.



After lunch we played a while more in the sea. The sun was just too hot. So we walked over to one of the hotels nearby and washed ourselves with clean freshwater. 

When we returned, my aunt had already packed everything in the car. So all of us got into the car and my uncle drove us back home to the city.


Vũng Tàu cách thành phố Hồ Chí Minh khoảng 125 cây số. Nó là một nơi nghỉ mát nổi tiếng và hàng triệu người người đến nghỉ mát mỗi năm.

Vào một ngày chủ nhật trong mùa hè chúng tôi đã đi dã ngoại ở Vũng Tàu. Tôi đến đó cùng với gia đình chú tôi. Tất cả chúng tôi gồm năm người, chú tôi, có tôi, hai đứa em con của cô chú và tôi. Chú tôi lái xe chở chúng tôi đến đó.

Chúng tôi đến nơi khoảng chín giờ sáng. Bãi biển đã đông nghịt những người đi nghỉ mát. Dẫu sao chúng tôi cũng kiếm được một chỗ tốt với một cái dù thuê và chúng tôi bỏ đồ đạc ra ở đó. Cô tôi trải một tấm bạt để chúng tôi ngồi.

Nhanh như cắt, chúng tôi đã vui chơi dưới nước ngoại trừ cô tôi. Cô chỉ ngồi trên tấm bạt và trông chừng chúng tôi.


Nước biển thật mát và làm người khỏe hẳn ra, và tôi thích té nước vào hai đứa em họ. Tuy vậy nắng nóng bên trên có thể rất khó chịu. Thế nên chỉ sau khoảng một giờ chú tôi bảo chúng tôi vào ngồi dưới bóng mát một lúc. Mặt trời càng lúc càng nóng, vì vậy chúng tôi miễn cưỡng rời khỏi nước biển.

Dưới bóng mát của vài thân cây chúng tôi xây lâu đài trên cát. Thời gian trôi nhanh. Chẳng mấy chốc chúng tôi nghe cô tôi gọi về dùng bữa trưa. Chúng tôi chạy đến với cô và tự lấy thức ăn mà cô đã mang theo. Rồi chúng tôi uống vài ly nước mát lạnh đựng trong bình thủy.

Sau bữa ăn trưa, chúng tôi chơi thêm một lúc dưới biển. Mặt trời quá nóng. Thế nên chúng tôi đi đến một khách sạn gần đó để tắm rửa bằng nước ngọt.

Khi chúng tôi trở lại, cô tôi đã gói ghém mọi thứ vào trong xe. Thế là chúng tôi lên xe và chú tôi chở chúng tôi trở về thành phố.

A birthday party. Một bữa tiệc sinh nhật.


Fiona is my neighbor. Last year she turned fourteen and her parents held a birthday party for her. I was one of those invited. 

The party began at about five in the afternoon. There were about twenty of us children gathering together at Fiona's house. We were all dressed in our best clothes. Everyone, especially Fiona, wore a happy smile. 
A birthday party. Một bữa tiệc sinh nhật.

We gave our presents to Fiona and she happin opened them. It must really be exciting to receive all those presents. 

After that Fiona's mother served us soft drinks and really delicious foods. We then sang songs and played some games like "Musical Chairs" and "Treasure Hunt". The winners were given prizes. 

At about half past six, Fiona's mother brought out the birthday cake. It was beautifully decorated with pink and white icing. Fourteen colorful candles sat in the middle of the cake. We all sang "Happy Birthday" to Fiona, after which she blew out the candles and cut the cake. We clapped our hands eagerly. 

We helped ourselves to slices of the delicious cake. Then we continued our games. 

Finally, at about seven thirty, the party came to an end. We were all tired but happy. The parents of the other friends came to collect them. I helped Fiona and her mother clean up the mess we made. After that I walked home which was only two doors away. 


Fiona là hàng xóm của tôi. Năm ngoái bạn ấy lên mười bốn tuổi và ba me bạn ấy tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho bạn. Tôi là một trong số những người được mời. 

Bữa tiệc bắt đầu vào khoảng năm giờ chiều. Cả thấy có hai mươi đứa trẻ chúng tôi cùng tập trung tại nhà của Fiona. Chúng tôi đều ăn mặc quân áo đẹp nhất. Mọi người, đặc biệt là Fiona, đều nở nụ cười vui sướng. 

Chúng tôi tặng quà cho Fiona và bạn ấy sung sướng mở chúng ra. Nhận được chừng ấy quà tặng chắc hẳn là rất phấn khích. 

Sau đó mẹ Fiona cho chúng tôi uống nước ngọt và ăn những món thật ngon lành. Rồi chúng tôi ca hát và chơi một vài trò chơi như là “Chiếc ghế âm nhạc” và “Săn tìm kho báu”. Người chiến thắng được tặng phần thưởng. 

Độ khoảng sáu giờ rưỡi mẹ Fiona mang chiếc bánh sinh nhật ra. Nó được trang trí xinh đẹp với lớp kem phủ màu hồng và trắng. Mười bốn ngọn nến đủ màu sắc năm giữa chiếc bánh. Chúng tôi cùng hát “Chúc mừng sinh nhật” cho Fiona và sau đó bạn ấy thổi tắt các ngọn nến và cắt bánh. Chúng tôi vỗ tay nồng nhiệt. 

Chúng tôi tự lấy ăn những lát bánh ngon lành. Rồi chúng tôi tiếp tục các trò chơi. 

Cuối cùng khoảng bẩy giờ rưỡi, bữa tiệc kết thúc. Tất cả chúng tôi đều mệt nhưng vui. Cha mẹ của những bạn khác đến đón họ. Tôi phụ giúp Fiona và mẹ bạn dọn đẹp cái đống hỗn độn mà chúng tôi đã bày ra. Sau đó tôi đi bộ về nhà tôi, chỉ cách đó hai căn. 

My first day at school. Ngày đầu tiên đến trường.


My mother acoompanied me to school on the first day. Other parents accompanied their children as well. We all waited in front of the school office. 

Soon a teacher came and led us to some classrooms. There we were put into four separate classes. This was when some children began to cry as the parents were not allowed into the classrooms. I did not cry because I had been to kindergarten before. Actually my mother went home soon after for she knew I would be all right. 
My first day at school. Ngày đầu tiên đến trường.

It was an enjoyable time for me as I got to know my new classmates. The teacher was very busy writing down our particulars so we had plenty of time to ourselves. 

Meantime some children continued to sob while their parents looked in anxiously through the windows. 

Soon recess came. Some of us headed for the canteen while the rest headed for their parents. I bought a drink with the money my mother gave me. Getting to know my new friends had made me thirsty. 

After recess we went back to out classroom and my new friends and I managed to coax two boys to stop crying. In fast, soon we were laughing and playing together. Once in a while the teacher had to tell us to keep quiet as we were making too much noise. 

Still, some parents looked in anxiously through the windows. 

Finally the bell rang for us to go home. Some of us were very relieved to be reunited with our parents. I too was glad to see my mother waiting for me at the school gate. I had made many new friends. It had been 8 wonderful first day at school. 


Mẹ tôi theo tôi đến trường trong ngày đầu tiên. Những phụ huynh khác cũng đi theo con họ đến trường. Tất cả chúng tôi chờ đợi trước văn phòng trường. 

Chẳng bao lâu sau một giáo viên đến và dẫn chúng tôi vào các lớp. Tất cả chúng tôi được chia ra làm bốn lớp riêng biệt. Đây là lúc một vài em bé bắt đầu khóc khi cha mẹ không được phép vào lớp học. Tôi không khóc vì tôi đã từng đi học mẫu giáo trước. Thật ra mẹ tôi đã về nhà ngay sau đó vì bà biết tôi sẽ ổn. 

Đây là thời gian thích thú vì tôi bắt đầu làm quen các bạn học mới. Cô giáo bận ghi chép những thông tin cá nhân của chúng tôi nên chúng tôi có nhiều thời gian cho chính mình. 

Trong khi đó một vài em tiếp tục khóc nức nở trong khi ba mẹ chúng nhìn qua cửa số một cách lo lắng. 

Chẳng mấy lúc giờ chơi đến. Một số trong chúng tôi trực chỉ căn-tin trong khi số còn lại chạy đến ba mẹ của họ. Tôi mua một món uống với số tiền mẹ tôi đã cho. Việc làm quen với các bạn mới khiến tôi khát cả cổ. 

Sau giờ chơi chúng tôi trở lại lớp học và các bạn tôi và tôi cũng dụ dỗ được hai cậu bé nín khóc. Thật ra thì chúng tôi sau đó đã cười lớn và vui chơi với nhau. Thi thoảng cô giáo bảo chúng tôi giữ im lặng vì chúng tôi làm ổn quá mức. 

Vẫn còn một số phụ huynh lo lắng nhìn qua của sổ. 

Cuối cùng chuông reo báo giờ chúng tôi ra về. Một số trong chúng tôi cảm thấy nhẹ nhóm vì được gặp lại ba mẹ. Tôi cũng rất vui khi thấy mẹ chờ ở cổng trường. Tôi đã kết được nhiều bạn mới. Đó là một ngày đầu tiên đến trường tuyệt vời. 

My School Concert. Một buổi biểu diễn văn nghệ ở trường.


I still remember the school concert we had when I was at primary school. All the classes took part in it. My class put up a play called “The Magic Flute”. I can still recall how excited we were when we tried on our colourful costumes. We spent a lot of time on rehearsals. 
My School Concert. Một buổi biểu diễn văn nghệ ở trường.

The audience must have enjoyed our play tremendously, judging from the loud applause as the curtains dropped. The ethnic dance performed by the fifth grade girls was very beautiful. The dancers wore ethnic costume and had roses in their hair. They looked graceful and charming in their colorful brocade dresses as they danced to the accompaniment of traditional music. 

Besides these items, the School Choir sang Vietanamese and English songs. The fourth grade girls, too, contributed an item. It was a ribbon dance, using long, colourful Silk ribbons. 

All of us enjoyed the concert very much. Our teachers were surprised that there were so many talented pupils in our school. We hoped to stage another show at the end of the second semester before school closed. 


Tôi vẫn còn nhớ buổi biểu diễn văn nghệ chúng tôi đã tổ chức khi còn học tiểu học. Tất cả các lớp đều tham dự vào buổi biểu diễn. Lớp tôi dựng một vở kịch có tên là “Tiếng sáo thần”. Tôi vẫn còn nhớ chúng tôi đã phấn khích như thế nào khi chúng tôi mặc thử các trang phục nhiều màu sắc. Chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian cho các buổi tổng duyệt. 

Khán giả chắc hẳn cực kì thích vở kịch của chúng tôi, xét theo những tràng vỗ tay thật lớn khi màn buông xuống. Màn múa dân tộc do các cô bé lớp năm biểu diễn cũng rất đẹp. Các vũ công mặc trang phục dân tộc có cài hoa hồng trên tóc. Họ trông thật xinh xắn và duyên dáng trong những bộ áo thổ cẩm đầy màu sắc trong khi họ múa theo nền nhạc cổ truyền. 

Bên cạnh những tiết mục này, ban hợp ca của nhà trường cũng hát những ca khúc tiếng Việt và tiếng Anh. Những cô gái lớp bốn cũng đóng góp một tiết mục. Đó là màn múa dải lụa với những dải lụa dài nhiều màu sắc. 

Tất cả chúng tôi đều rất thích buổi biểu diễn văn nghệ. Các thầy cô ngạc nhiên vì có quá nhiều học sinh đầy tài năng trong trường. Chúng tôi đã hy vọng sẽ dàn dựng một buổi biểu diễn văn nghệ khác vào cuối học kì hai trước khi năm học kết thúc.

Sunday, December 16, 2018

The Lovely Avocado


The avocado is a very special kind of fruit. lt originally evolved somewhere in Mexico or Central America and is now grown all over the world. Avocados were once considered an aphrodisiac because their shape is similar to a part of the hu-man body. One common type of avocado consumed is the 'Hass’ variety. The skin of this kind of avocado is dark green and has ridges and bumps. When ripe, the flesh of the fruit has a soft and buttery texture that feels good on the tongue. Unlike most other fruits, the avocado is not considered sweet. A medium-sized avocado can contain up to 35 grams of fat, though the vast majority of that fat is of the healthier monounsaturated kind. Among all fruits, avocados also have the most fiber per unit of weight. They also contain many other nutrients and vitamins. 

Due to their unique texture and taste, avocados can be prepared in a variety of ways. They are an excellent substitute for meat in vegetarian cuisine. Mature, ripened avocados can be eaten with just a little salt and pepper. Sliced avocado is a great addition to salads, soups and sandwiches. The avocado is the main ingredient in 'guacamole', a kind of dip that consists of the mashed flesh of the fruit, tomatoes, onions, lime and spices. Avocados are even versatile enough for desserts, including ice cream and milkshakes. 

Avocado oil is very good in cooking because of its high smoking point, ability to carry other flavors, and absence of any unhealthy trans fats. This oil is high in vitamin E and is also used in skin products for the face and body. 

Thursday, December 6, 2018

Write a paragraph about them and what you could do to help them. The ideas in 1 are mes for you.


I am Minh Thu. I live in Ha Noi. Although Ha Noi is one of the most deveIoped economy centre but there are still lots of homeless and poor children. Their life is so hard. They have to work hard but they earn little money. They have to face so many problems in life because people don’t care them and look down on them. I want to help them very much. I think I will open evening classes for them so that they can learn, they can count and read. They can do maths and they will have more knowledge. I will also teach them some necessary life skills because they don't live with their parents. No one cooks and takes care of their health. I think they need some life skills to live independently. I'll ask my friends and my parents to help them too. I hope they will have a better life in the future. 

You have intention to study in America. Write an email to one of your American friends to ask for necessary information and advice. The outline in 1 15 cue for you. Dear James,


I am writing this letter for you to ask you some information about higher education in your country. 

I have a strong desire to study in a famous university in America like MTH , Havard, Chicago etc. I am studying So hard these days. Ihave two important questions to ask you. 

Firstly, what are the university entry requirements for a student from Vietnam? 

Secondly, MY family is not too rich. I want to look for a part-time job to pay for my tution when I study here. How much time could I spend for the part-time job? 

I wish you and your family the best things in life and I look forward to hearing from you soon. 

Best regards, 
Van Anh. 

Write an introduction about Ha Long Bay - one of the World Heritage Site of Vietnam.


Ha Long Bay is located in the northeast Viet Nam, 165 km from Ha Noi, in the 

Province of Quang Ninh. Ha Long Bay covers an area of 1,553 km² with 1,969 islands, of which 90% are limestone islands. 

In 1962, Ha Long Bay was recognized as a vestige and beauty spot of national significances by Ministry of Culture and Information of Viet Nam and was also recognized as a world natural heritage site twice by UNESCO organization. The first time, in 1994 for the exceptional and universal value of the landscape and the second time in 2000 for the special value of geology and geomorphology. 

In 2012, New 7 Wonders Foundation officially named Ha Long Bay as one of New Seven Natural Wonders of the world. Ha Long Bay is also a member of the Club of the Most 

Beautiful Bays of the World. Ha Long Bay welcomes lots of visitors annually thanks to its outstanding natural beauty. 

Write a paraghraph about life in the future. The ideas in speaking are cues for you.


There is no denying the fact that life will change in many ways in the future. First of all, information technology will improve our lives. People in the past had to go to store and buy a newspaper to read but now they can read a newspaper online. The technology will make people’s life easier on the other hand it will make them lazy. Secondly, schools will be more different from present in the future. For example in the past there was no computers in schools but now in there are a lot of computers in schools. Maybe robots will be teachers and they will explain them if students don`t understand something. The doctors, the scientist may invent more types of robot such as doctor robot, home robot or worker robot etc and they will help us do so many things and they promote our life. In brief, I believe that there will be lots of changes in our future and I have a strong belief that our life will be better and more comfortable. 

Tuesday, December 4, 2018

The Importance of Friendship.


ln ancient time, it was considered the greatest consolation in life for a person-who fostered high aspiration and preserved noble mind-to share his innermost confidences with his close friend. For, in most cases, one was quite displeased to have got no close friend at all even at his last gasp. 
The Importance of Friendship.

Opportunity to make acquaintance is quite rare under the sun. How much more limited it is to reach understanding and sympathy! Some acquaintances come from affection. Affection without understanding results in mistaken relation. Realizing it, partners become strangers. Some acquaintances come from conflict, which results from misunderstanding. Realizing it, foes turn out to be hand-in-hand friends, too attached to be divided!

Some meet in person, others just in mind: a line of writing, a piece of music, an expression of opinions or a flash of ideas is enough to warm up and strengthen their relationship which is recognized not in sight but just in mind.

Not very far away but on the same stairs, or in the same trip, in the same party room or in a slight conflict, lingers happiness. The opportunity to meet is, however, usually missed just owing to inconvenience to advance or hesitation in weighing, and especially owing to the lack of frankness and sincerity.

My favorite subiect in school (Bài Luận Tiếng Anh Viết Về Môn Học Yêu Thích Nhất Của Tôi.)


My favorite subject in school is Mathematics. It is my favorite because I never have difficulty with it and always get good markc in testc. 

I suppose ! am lucky to be born with a clear-thinking brain. Therefore, when I was a kid, manipulating numbers and figures came easy to me. 

The wonderful thing about Mathematics is that, besides some formulae, there is nothing else to remember. Every step in solving a problem is done logically. Other subjects like History and Geography require a lot of memory work. Remembering dates and other facts is hard work compared with the ease and simplicity of mathematical reasoning. 

While Mathematics is simple to me, some of my friends have great difficulty with it. I do not really understand why. They get stock with simple problems and often give up. I therefore, help them out when I can. 

The one advantage I have in being good at Mathematics is that I clo not have to spenđ a lot of time on it. Homework and tests are a breeze, so I have plenty of time left over to study other subjects. Sometimes I feel sorry for my less fortunate classmates who get scolded in class for not completing their Mathematics homework. 

Anyway, I have come to realize that human beings can be so different in their abilitìes while they look similar otherwìse. Sume of us are lucky to be good at some things. Others may not be so lucky. 

Bài Luận Tiếng Anh Viết Về Môn Học Yêu Thích Nhất Của Tôi.

Môn học yêu thích nhất của tôi là môn Toán. Đây là môn tôi yêu thích vì tôi không gặp khó khăn gì và luôn đạt điểm cao trong các kỳ kiểm tra. 

Tôi nghĩ rằng tôi may mắn được sinh ra với một bộ óc biết suy nghĩ rõ ràng. Do đó, từ khi còn là một đứa bé, việc vận dụng các con số và dãy số đã trở nên thật dễ dàng đối với tôi. 

Điều tuyệt vời của môn Toàn là ngoài công thức ra thì không còn điều gì khác phải ghi nhớ. Mỗi bước để giải đề Toán đều được thực hiện một cách lô-gic. Những môn học khác như Lịch sử và Địa lí đòi hỏi ghi nhớ rất nhiều. Ghi nhớ ngày tháng và những dữ liệu khác là một công việc vất vả so với sự dễ dàng và đơn giản của việc suy luận toán học. 

Trong khi môn Toán đối với tôi thì đơn giản, một số bạn bè của tôi lại gặp khó khăn với nó. Tôi thật sự không hiểu tại sao. Họ bị kẹt cứng với những bài toán đơn giản và thường bỏ cuộc. Vì vậy tôi thường giúp đỡ họ khi có thế. 

Tôi có một lợi thế nhờ giỏi môn Toán ấy là tôi không phải dành nhiều thời gian cho nó. Bài tập về nhà và các bài kiểm tra chỉ là chuyện nhỏ, nhờ vậy tôi có thừa thời gian để học các môn khác. Thỉnh thoảng tôi cảm thấy tội nghiệp cho những người bạn kém may mắn bị la mắng trong lớp vì không làm xong bài tập Toán về nhà. 

Dù sao đi nữa, tôi cũng đã bắt đầu nhận ra một điều là con người có thể rất khác nhau về năng lực trong khi họ trông vẻ bề ngoài thì cũng giống như nhau. Một số trong chúng ta có thể giỏi về môn nào đó. Còn những người khác có thể không may mắn như thế. 

Một Số Chủ Đề Viết Bài Luận

bài viết luận tiếng anh
bài viết luận tiếng anh về nghề nghiệp tương lai
bài viết luận tiếng anh về môi trường
bài viết luận tiếng anh về gia đình
bài viết luận tiếng anh thi thpt quốc gia
bài viết luận tiếng anh về sở thích
bài viết luận tiếng anh về môn học yêu thích
bài viết luận tiếng anh về mẹ
bài viết luận tiếng anh về giáo dục
viết bài luận tiếng anh về bảo vệ môi trường
viết bài luận tiếng anh về món ăn yêu thích
viết bài luận tiếng anh về món ăn
viết bài luận tiếng anh về âm nhạc
viết bài luận tiếng anh về bản thân
viết bài luận tiếng anh về bộ phim yêu thích
viết bài luận tiếng anh về người bạn thân
viết bài luận tiếng anh về tình bạn
cách viết bài luận tiếng anh về biểu đồ
viết bài luận bằng tiếng anh về gia đình
viết bài luận tiếng anh theo chủ đề
viết bài luận tiếng anh về công việc tình nguyện

Has TV destroyed communication?



Has television destroyed communication among friends and family? Diffen ent people will give different responses to this question from their own charac` ters, emotional concerns and even educational backgrounds. However, when it comes to me, television has severer affected our contact with our friends and family for the following reasons. 



In the first place, watching television will obviously take up our leisure time that can be otherwise spent staying with our friends and family. In fact, the tele. Vision has provided us with a variety of shows, which can easily catch our eyes. An example is that, a very hot television play will eat much of our free time magically! Many people will admit that the glamour of television is irresistible! So, how about talking with our old friends? Let us watch another hot television soap opera instead! Without television, we will obviously have more time to share with friends, namely, playing tennis, swimming, playing football etc. These activities are all good entertainment and irnprove our physical fitness as well! Do you expect getting in a good shape or having fioppy muscles when sitting in front of television? 



In the second place, programs on televisions have some negative effects on us in terms of violence, illusion and even brain malfunctions. People who are infected with long exposure to television will indulge themselves in a world full of illusionary love, violence or even pessimistic views of life. How can those people have good time with their friends or other family members? Without television we will have more chances to realize this world realistically, cherishing people who are loving us, paying more attention to social problems and leading an optimistic life! From this point of view, television seems to be the source of all these tragedies! 



Admittedly, television is obviously a tool for us to broaden our horizon and entertain ourselves. And such positive effects of television should not be neglected However, it seems to me that the disadvantages brought by television have outwdghed its advantages. 



All in all, if all the factors are contemplated, we can easily reach a conclusion that television has destroyed our communication With our friends and family and is not as effeetive as we might expect. Let us give up tonight’s soap opera and pay a visit to our old friends instead.