Pages

Monday, March 4, 2019

The day l won a prize. Bài luận tiếng Anh Ngày tôi đoạt một giải thưởng.

I was never a great athlete but I managed to win a prize once. 

It happened on a School Sports Day when I was asked to represent my class in the Long Jump. There were no other suitable ones, and I, being the tallest of my friends, was promptly sent to the Long Jump pit. My form teacher reckoned I might have a chance to win. 

He was right. I did win, but not first prize. I only managed second place, coming behind someone who was at least five centimeters shorter than me. 

We were each given three jumps. There were about ten of us competing for the prizes. When my turn came I ran down the lane as fast as I could and took off at the board. I thought I jumped very well but it was a foul jump. So I waited for my next jump. 

I saw the other competitors leap like gazelles into the sand-pit. One particular boy, the eventual winner, was as strong as a horse. He was not tail, but his legs were muscular and strong. So when I saw him make his jump, I knew that no one else would be able to beat him. 

No one did actually. I managed my best jump of 3.65 meters and that was nowhere close to his best. The other competitors did much worse. 

I was delighted to collect my little silver medal from the Headmaster. It was the first time I had ever won anything. My form teacher patted me on the back. I smiled happin as I went home to show the prize to my parents. 

Bài luận tiếng Anh Ngày tôi đoạt một giải thưởng. 

Tôi chưa bao giờ là một vận động viên xuất sắc nhưng tôi đã có lần kiếm được một giải thưởng. 

Chuyện xảy ra vào ngày Hội thao của nhà trường khi tôi được chọn đại diện cho lớp thi môn nhảy xa. Không có bạn nào thích hợp hơn và tôi, đứa cao nhất trong đám bạn, ngay lập tức được chọn (cử) tới sân nhảy xa. Thầy chủ nhiệm của tôi cho rằng tôi có cơ may chiến thắng. 

Thầy đã đúng. Tôi đã thắng, nhưng không phải đoạt giải nhất. Tôi chỉ xoay xở về nhì, sau một đứa thấp hơn tôi ít nhất năm phân. 

Mỗi đứa chúng tôi được cho ba lần nhảy. Chúng tôi gồm khoảng mười đứa tranh giải thưởng. Khi đến lượt tôi, tôi chạy thật nhanh trân đường vạch và nhảy lên ở chỗ tấm ván nhảy. Tôi nghĩ rằng tôi đã nhảy rất tốt nhưng đó lại là cú nhảy phạm luật. Thế nên tôi phải chờ lượt nhảy tiếp theo. 

Tôi thấy những người thi đấu khác nhảy như những con hươu vào bãi cát. Đặc biệt có một cậu bé, người cuối cùng thắng cuộc, khỏe như một con 

ngựa. Cậu ấy không cao nhưng đôi chân đầy cơ bắp và khỏe. Vì thế khi tôi thấy cậu ấy nhảy tôi biết rằng không ai khác có thể đánh bại cậu ấy. 

Thật vậy, không ai đánh bại được cậu ấy. Tôi cố kiếm được cú nhảy tốt nhất là 3,65 mét và đó chẳng ăn thua gì so với lần nhảy tốt nhất của Cậu ấy. Những người thi đấu khác còn nhảy tệ hơn nhiều. 

Tôi phấn khởi nhận chiếc huy chương bạc nhỏ bé từ thầy hiệu trường. Đó là lần đầu tiên tôi thắng giải. Thầy chủ nhiệm khen tôi rối rít. Tôi mỉm cười sung sướng khi về nhà khoe phần thưởng cho ba mẹ tôi. 

No comments:

Post a Comment